Trong cuốn Thần Nông Bản Thảo, nhân sâm có tên gọi là rénshen( được hiểu là người đàn ông gốc), là vị thuốc đứng đầu trong Sâm-Nhung-Quế-Phụ, có vị ngọt ,hơi lạnh. Thảo dược này được tìm thấy lần đầu tiên vào hơn hai ngàn năm trước tại vùng núi Mãn Châu của Trung Quốc và được ghi nhận lợi ích đầu tiên vào thời nhà Đường. Trước kia, nhân sâm là thứ chỉ được dùng trong cung cấm và làm lễ vật để dâng tặng vua cùng quan lại chức cao vọng trọng.
Vào thế kỷ thứ 16, danh y Lý Thời Trân của Trung Quốc đã thí nghiệm tác dụng của sâm bằng cách xem nhịp thở của hai người cùng chạy vài dặm đường. Kết quả, người có ngậm sâm thì nhịp thở vẫn bình thường (nghĩa là cơ thể không mệt) trong khi người không ngậm sâm thì nhịp thở dồn dập…